Tôi đang trên đường đi học, lúc đó là giữa trưa, đến đoạn qua cầu Thủ Thiêm, (quận 2, TP HCM) tình cờ gặp một người phụ nữ ngoài 50 tuổi, trông rất khắc khổ và tội nghiệp. Bà xách mũ bảo hiểm đi bộ và xin quá giang qua cầu.
Vì thấy tội nghiệp, tôi đồng ý cho đi nhờ xe. Khi lên xe, bà ta kể là đang đi xe thì bị hư nên con bà dắt đi sửa. Nhưng đi được chừng 30m thì người phụ nữ ấy giở trò, sờ chiếc điện thoại iPhone 4S trong túi quần tôi.
Tay bà ta rất nhanh, miệng nói nhiều làm tôi mất tập trung, nhưng tôi cảm nhận được và vặn chặt cổ tay phải, cố gắng hết sức bình tĩnh đẩy bà ta xuống xe. Nhìn vào gương chiếu hậu, tôi thấy bà ta rút trong người một con dao bấm, mắt long lên sòng sọc. Tôi vội la lên “công an, công an”, rồi tăng ga bỏ chạy.
Chuyện xảy ra cách đây hơn một năm nhưng tôi vẫn còn cảm giác như nó vừa xảy ra hôm qua. Bọn cướp giật, móc túi bây giờ rất tinh vi. Chúng dàn cảnh trong bộ dạng là những người nghèo khổ, em bé, bệnh đau, cầu xin sự giúp đỡ, rồi lợi dụng lòng trắc ẩn của mọi ngừơi để ra tay cướp giật. Mọi người nên chú ý những trường hợp than khóc, vờ hỏi đường, xin đi nhờ, khóc lóc than thở, dàn cảnh quẹt xe… hành vi của bọn chúng vô cùng gian xảo, tinh vi.
Trong một lần khác đi cùng bạn trên đường Trần Hưng Đạo, quận 5, tôi bị giật mất điện thoại. Mặc dù cố gắng không nghe điện thoại đắt tiền ngoài đường nhưng do có việc gấp nên tôi cố ghì điện thoại rất chặt để gọi nhưng bọn chúng vẫn ra tay cướp được.
Mọi người nên cẩn thận chú ý để bảo vệ tài sản cũng nhưng tính mạng của mình, tốt nhất là:
+ Không nên mang theo nhiều đồ đắt tiền giá trị bên mình trừ khi thật sự cần thiết và biết chắc rằng mình được an toàn khi có người thân đi theo.
+ Có thể bỏ đồ quý giá vào túi nilon đen, ngụy trang tránh làm cho những kẻ gian chú ý.
+ Bỏ những đồ có giá trị trong cốp khi điều khiển xe ngoài đường.
+ Không nên dừng xe nghe điện thoại nơi vắng vẻ.
+ Đeo balô trước xe, tránh bị rạch túi.
+ Không cho người lạ mặt không quen biết đi nhờ xe.
+ Không tỏ ra run sợ khi mình mang đồ có giá trị để tránh bị nhòm ngó.
Tôi từng bị cướp nhiều lần nên có “kinh nghiệm” trong chuyện này. Có lần chúng ra tay được và nhiều lần bị bại lộ vì tôi kịp phát hiện, nhưng nỗi ám ảnh cứ theo tôi mãi. Đồ mất rồi có thể làm lại được nhưng những ám ảnh, sợ hãi có thể bên mình suốt đời.
(Theo vnexpress)